GTS tháng 11/2017, chủ đề "TRI ÂN THẦY CÔ"
- 13/11/2017
- 989
GIỚI THIỆU SÁCH THÁNG 11
với chủ đề: TRI ÂN THẦY CÔ
“VIẾT CHO THẦY, GỬI CHO CÔ, TẶNG CHO TRÒ”
"Viết cho thầy, Gửi cho cô, Tặng cho trò" là tuyển tập gồm 20
truyện ngắn được viết trong nhiều thời điểm khác nhau. Có truyện được viết từ
năm 2008, có truyện viết cách đây chỉ vài tháng. Dù ở thời điểm nào thì tất cả
các truyện cũng được viết cùng trạng thái tình cảm, cảm xúc của tác giả Lưu
Quang Minh. Đó là sự trân trọng, kính mến nghề dạy học - "Nghề cao
quý nhất trong các nghề cao quý".
Cuốn
sách dày 195 trang do nhà xuất bản Văn học phát hành năm 2014, khổ 12 x 20 cm.
Đúng
như tiêu đề của mình''Viết cho thầy, gửi cho cô, tặng cho trò'' là một cuốn
sách gồm nhiều mảng chuyện học đường. Không chỉ thế nó còn là lời tri ân sâu
sắc của học trò đối với thầy cô, lồng ghép tình yêu thương gia đình và lòng
biết ơn đối với những người âm thầm gắn bó với ngôi trường tưởng chừng như vô
danh (Bác Lao Công, Bác Bảo vệ..,). Nó còn là những trăn trở về tình bạn, tình
thầy trò, những suy tư nói riêng của nghiệp giáo viên và nói chung của sự giáo
dục.
"Viết cho thầy" - Lời tri ân sâu sắc
Cuốn
sách này không đơn thuần chỉ là những câu chuyện viết về đề tài giáo dục mà ẩn
giấu bên trong đó là một tấm lòng tri ân đối với những người thầy, người cô đã
dạy dỗ ta nên người.
Nghề
giáo vốn không giàu, những ai mong được giàu có thường sẽ không chọn nghề giáo,
và những ai đã làm nghề dạy học thì không mong nghĩ đến chuyện làm giàu từ viên
phấn, con chữ. Điều này cho thấy, phải là một người cực kì tâm huyết với nghề,
yêu thích nghề cầm phấn mới có thể trở thành một giáo viên và gắn bó với nghề
suốt mấy chục năm, mới có thể đưa hết những lớp học trò này đến lớp học trò kia
vững chân bước ra cuộc sống. “Làm nghề giáo không giàu, không nhà cao cửa rộng,
xe hơi bốn bánh, nhưng lòng mình thanh thản con trai ạ!” - Từng câu chữ, từng
chi tiết, sự việc xuất hiện trong truyện luôn thể hiện được tâm ý lớn lao của
người thầy. Nếu cầm trên tay cuốn sách này, bất kì người giáo viên nào hay tất
cả những ai đang theo đuổi con đường dạy học, chắc chắn đều sẽ cảm thấy hạnh
phúc. Bởi đối với họ, ngày 20/11, hoa tươi, quà cáp tuy đắt tiền nhưng chẳng
đáng giá bằng một lời tri ân sâu sắc.
"Gửi cho cô" - Những xúc cảm ngọt ngào
Tuổi
học trò lắm mộng mơ luôn là mảng kí ức ngọt ngào nhất mà con người muốn gìn
giữ, đem theo bên mình đến hết cuộc đời. Có người đến nhiều năm sau, vẫn chưa
thể hiểu nổi, tại sao hồi đó mình lại nông nổi vậy. Lời nói chưa kịp nghĩ đã
buông, hành động chưa kịp giác đã phát. Sau cùng, chính những lời nói ấy, hành
động ấy lại là điều mà người ta luôn nghĩ về mỗi khi nhắc tới một thời đã
qua.
Những
câu chuyện buồn vui, những khoảnh khắc đáng nhớ, những cử chỉ tận tụy ân cần...
được tác giả viết lên trang giấy để lại trong chúng ta những xúc cảm khác nhau.
Cứ đọc đi, rồi các bạn sẽ thấy, những câu chuyện cũ ấy, những khoảnh khắc một
thời ấy, giờ đây lại ngọt ngào đến vậy. Để cuối cùng chúng ta có thể hiểu ra
rằng, tình cảm của người thấy giáo đó "không thể nào làm giả được".
"Đó là thứ tình yêu chân thành xuất phát từ tận đáy tim. Nó lấp lánh, đẹp
đẽ, thiêng liêng biết mấy…". Và chúng ta cũng hiểu được rằng: "chỉ có
lòng yêu thương con trẻ vô điều kiện mới giúp thầy cô gắn bó dài lâu với nghề,
tha thiết cùng công việc gõ đầu trẻ bằng cả tâm hồn mình" (trích
"Viết cho thầy, Gửi cho cô, Tặng cho trò").
"Tặng cho trò" - Một món quà vô giá
Qua
những truyện ngắn viết về thầy cô giáo, những ai đã, đang và sẽ là học sinh sẽ
có thể tự rút ra cho mình những bài học bổ ích. Từ đó có được thái độ học tập
đúng đắn hơn, có được cách nhìn nhận sự việc chính xác hơn, tránh gây những kí
ức buồn không mong muốn cho bạn bè, thầy cô. Bên cạnh đó, cuốn sách còn có
những câu chuyện cảm động về tình yêu, tình bạn, tình mẫu tử, từ thủa cùng cởi
chuồng bắn bi cho đến khi đã trưởng thành, có gia đình, con cái.
Từ
truyện tình yêu: "Tình yêu đẹp chỉ có trong tiểu thuyết, truyện ngôn
tình" mà "Trong khi em ngồi đó hàng giờ bên những trang giấy lấp đầy
những điều hoàn hảo hoàn mỹ kia, em đã đánh rơi cuộc đời thật của mình lúc nào
không biết. Tiểu thuyết thì có hàng triệu người đọc nhưng cuộc đời mình thì chỉ
có một thôi em ạ". Đến truyện về tình cảm bạn bè khi rơi vào guồng quay
của cuộc sống: "Vòng quay hối hả của cuộc sống cứ thế vô tình cuốn người
ta đi, rời xa những bạn bè trân quý, rời xa nhiều điều giản dị mình từng thật
lòng yêu thương… Để rồi lúc nào trong tim cũng trào lên cảm giác trống vắng cô
độc". Cao hơn là tình mẫu tử: "Tôi nghe mẹ nói mà nghẹn họng. Biền
biệt bao năm trôi qua đã bao giờ tôi được nhìn mặt bố một lần. Bố sẽ về, sớm
thôi, con à. Mẹ ôm tôi, nằm ngủ trên chiếc giường ọp ẹp. Một đêm tôi trở mình,
nhận ra mẹ đang quay mặt vào tường. Tôi quàng tay qua, hai mẹ con dụi vào nhau,
rưng rức…". Mỗi câu chuyện trong cuốn sách là một mảnh ghép cuộc sống mà
bất cứ ai đều cũng phải trải qua một lần trong đời.